Cuộc sống - người thầy

Người Thầy

Sáng nay nghe một tin người thầy đáng kính đã ra đi, trong lòng cảm thấy buồn lặng lẽ dẫu biết là sinh lão bệnh tử theo luật tự nhiên. Sáng ngồi sớm bên bờ sông cà phê nhìn dòng sông chảy bổng nhiên những ký ức của tuổi học trò lại ùa về, hình ảnh người thầy dạy Toán năm nào bổng quay lại với tuổi thơ của tôi.

Tuổi thơ sau khi học xong trường tiểu học Thạnh Mỹ Lợi, tiếp tục chuyển lên cấp 2 là trường THCS Thạnh Mỹ Lợi. Trường gần nơi tôi học, mái trường mới được xây vào năm đó cách đây 25 năm. Rồi thời gian trôi qua, chúng tôi trãi qua thời THCS tại mái trường thân yêu này với bao nhiêu kỷ niệm. Đa số tất cả bàn bè đều gần nhau, đi học về đi bộ và đạp xe đạp và chơi đá banh khu vực Gò Quéo. Tất cả giáo viên ngày xưa chúng tôi học nơi đây, tuổi thơ học trò tôi đều quí trọng, trong đó có một người thầy lúc nào cũng tận tâm dạy học, dáng người thầy gầy và rất hiền. Lúc nào thầy cũng quan tâm và gần gũi học sinh để hướng dẫn chỉ bảo. Năm đó tôi nhớ nhất là năm học cuối cấp, ngày xưa chúng tôi phải thi chuyển cấp lên cấp 3. Thầy cô thường hay nhắc nhở học sinh phải tập trung học bài luyện thi, còn nhớ ngày xưa thi chuyển cấp là 6 môn, học rất căng thẳng và thầy cô trả bài kiểm tra rất khắt khe để đạt kỳ thi chuyển cập hiệu quả.

Thời gian học lớp 9 cũng là thời gian cuộc sống tuổi thơ  chúng tôi gặp nhiều khó khăn, cuộc sống quận 2 ngày xưa chủ yếu là làm nông. Ba mẹ tôi cũng khá vất vả cuộc sống mưu sinh lo cho chúng tôi ăn học. Hàng ngày sáng mẹ thức sớm nấu nồi sữa đậu nành và nồi phở bán mỗi buổi sáng ở chợ cây xoài, cuộc sống mưu sinh, mỗi buồi sáng tôi tranh thủ thức dậy phụ mẹ dọn ra chợ cây xoài. Tôi phụ mẹ bán sữa đầu nành, còn mẹ tôi bán phở. Lúc đó Ba tôi cũng rơi vào tình trạng bệnh nặng, mẹ tôi vất vả mưu sinh để kiếm chi phí vừa lo cho ba vừa lo cho tiền học tôi. Thời gian kỳ thi gần cận kề, có những lúc phụ mẹ nên có những lúc đi trễ và có những lúc không tập trung học. Có một lần thầy hạy xe đạp đằng sau chạy theo tôi, tôi không hề biết. Khi tôi chạy về đến nhà là lúc tôi quạ lại nhìn thấy thầy. Thầy nói thầy có tìm hiểu hoàn cảnh của em, thầy nói chuyện chia sẽ và động viên tôi. Thầy nói sắp thi chuyển cấp rồi em cố gắng dành thời gian học bài và nhất là môn học chính. Tối thầy có kèm môn toán em ghé qua với mấy bạn ôn luyện để thi tốt nhé em. Tôi cảm ơn thầy và qua nhà thầy hướng dẫn và kèm thêm kiến thức trước khi thi.

Thời gian trôi qua, chúng tôi vào kỳ thi chuyển cấp ở Hội Đồng Thi Tam Phú, sau thời gian thi chúng tôi đợi kết quả thi. Ngày xưa khi có kết quả thi, chúng tôi chạy lên nhà thầy để xem kết quả, nhớ nhất là lúc ngày đó trời cúp điện, thầy soi cái đèn dầu tra tên tôi xem 6 môn ghi lại từng môn cho tôi, thầy và tôi tra kết quả, “ Đậu “ và điểm cũng khá tốt. Nét mặt thầy vui và hạnh phúc sau khi xem kết quả cho một đứa nào đó.

Các đây khoảng 8 năm, tôi gặp lại thầy trong ngày đám ma Bác tôi sát bên trường tiểu học Thạnh Mỹ Lợi , tôi có dịp ngồi với thầy trò chuyện. Thầy ngồi đó, ngồi kể rất nhiều kỹ niệm ngày xưa cuộc đời người thầy tại trường học Thạnh Mỹ Lợi. Tôi lại bồi hồi nhớ lại kỷ niệm của thầy ngày xưa.

Đám học trò  từng học thầy chúng tôi ghé qua nhà thăm thầy cách đây 4 năm trong một dịp về thăm trường cũ Thạnh Mỹ Lợi. Dịp đó thầy bị bệnh nặng và nằm trên giường, chúng tôi ghé qua thăm thầy. Đó là lần cuối chúng tôi  được gặp thầy.

Sáng nay khi nghe tin thầy ra đi tôi ngồi bật nhạc nghe bài người thầy, bổng nhiên thấy tâm hồn lặng xuống khó tả. Cầu mong thầy ra đi thanh thản và siêu thoát về cõi vĩnh hằng.

Người thầy vẫn lặng lẽ đi về chốn xưa
Từng ngày giọt mồ hôi rơi đầy trang giấy
Để em đến bến bờ ước mơ
Giờ năm tháng sông dài gió mưa
Cành hoa trắng vẫn lung linh trong hồn xưa.

***
Người thầy vẫn lặng lẽ đi về dưới mưa
Dòng đời từng ngày qua êm đềm trôi mãi
Chiều trên phố bao người đón đưa
Giòng sông vẫn bây giờ gió mưa
Còn ai nhớ ai quên con đò xưa…..

****
Dù năm tháng vô tình trôi mãi mãi, có hay bao mùa lá rơi
Thầy đã đến như muôn ngàn tia nắng, sáng soi bước em trong cuộc đời
Vẫn nhớ những khi trời mưa rơi, vẫn chiếc áo xưa sờn đôi vai
Thầy vẫn đi buồn vui lặng lẽ

***
Dù năm tháng vô tình trôi mãi mãi, tóc xanh bây giờ đã phai
Thầy vẫn đứng bên góc trường năm ấy Dõi theo bước em trong cuộc đời
Dẫu đến hết lá mùa thu rơi
Nhưng ngàn năm làm sao em đếm hết công ơn người thầy

2 thoughts on “Người Thầy”

  1. I was excited to discover this website. I want to to thank you for your time for this wonderful read!! I definitely liked every part of it and i also have you book-marked to look at new things on your website.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *