Đến tuổi 40, người ta thực sự cần nhất điều gì?

Tuổi 40 của sự chín chắn

Tuổi thiếu niên cũng là tuổi học trò, khi ấy các lý tưởng sống còn chưa định hình. Chúng ta vẫn chỉ là những cô bé, cậu bé mộng mơ, trong lòng ngập tràn hình ảnh của các nhân vật anh hùng, tài tử, siêu nhân trên sách, báo, phim ảnh… Có những lúc ta mơ làm công chúa, lại có lúc ao ước được trở thành dũng sĩ có võ công cao cường.

20 tuổi là quãng thời thanh xuân ngắn ngủi với biết bao đam mê hoài bão về tình yêu đôi lứa, về những tiện nghi vật chất, ham thích khám phá những điều mới lạ của thế giới bên ngoài… Những xúc cảm này đã chi phối phần lớn thời gian của lứa tuổi đôi mươi.

30 tuổi là độ tuổi đạt được sự chín chắn trong suy nghĩ, tính cách và công việc. Nhưng đây cũng là nhóm tuổi chịu gánh nặng và sức ép lớn về mưu sinh, về trách nhiệm với cuộc sống gia đình. Những gánh nặng ấy giống như từng cơn sóng nối nhau đè nặng lên đôi vai, khiến chúng ta mệt nhoài tâm trí.

Ở độ tuổi này, chúng ta thường mong ước đạt đến “đỉnh cao” của tiền tài, địa vị. Một số người cho rằng 30 tuổi mà chưa thành công hay chưa tìm ra được hướng đi cho bản thân thì cũng đồng nghĩa với thất bại; 30 tuổi mà chưa lập gia đình thì sẽ rất khó có được ý trung nhân như ý, sẽ phải sống như “giá áo túi cơm” mà qua nốt nửa quãng đời còn lại. Nhưng với suy nghĩ như thế, họ đã tự định ra tương lai ảm đạm cho mình. Người không có chí thì sao làm nên sự nghiệp được?

40 tuổi là độ tuổi của sự chín chắn, trí tuệ, kinh nghiệm và trầm tĩnh, cũng đã định hình được lý tưởng sống cho riêng mình. Khi ấy, chúng ta không còn suy nghĩ và hành động bồng bột theo bản năng như tuổi đôi mươi nữa, mà đã thể hiện ra sự trầm tĩnh và lý trí. Tuổi 40, con người có sự chuyển hướng tới một diện mạo và tính cách điềm đạm, từ tốn, thể hiện vốn sống và kinh nghiệm nhưng vẫn không ngừng học hỏi, sáng tạo trong công việc.

Sau tuổi 40, đừng nhồi nhét quá nhiều thứ vào cuộc sống Continue reading Đến tuổi 40, người ta thực sự cần nhất điều gì?

Cảm xúc lay động- Tình cảm gia đình ở Avatar 2

My Family chúng tôi đã bên nhau cùng xem Avatar 2. Thời lượng 192 phút thật nhiều cảm xúc lay động.

Thông điệp về tình cảm gia đình chạm cảm xúc người xem. Câu chuyện của Jake không còn là bản hùng ca về người hùng chiến đấu vì lẽ phải như phần một. Là người đàn ông của gia đình, Jake phải gánh vác trách nhiệm bảo vệ vợ và các con, như cách anh nhiều lần nhấn mạnh. Không còn là Jake hào khí như thời trẻ, anh nhún nhường trước đối phương, bắt đầu từ số 0 ở môi trường xa lạ.

Avatar 2 dành thời lượng xoáy sâu vào câu chuyện gia đình Jake

Jake không chỉ đối phó với “Người Trời” mà còn chật vật với cuộc chiến tâm lý từ các con đang tuổi dậy thì. Anh học cách lớn lên cùng con, chấp nhận những đau thương, mất mát. Dù thuộc thể loại khoa học viễn tưởng, Avatar 2 gần gũi khán giả bởi nhiều tình huống dễ bắt gặp, như cảnh các con của Jake nắm chặt tay, đồng thanh nói theo lời cha “Gia đình Sully phải luôn đoàn kết”.

Sau khi xem xong bộ phim là giữa đêm, cảm giác gia đình đi bộ trên công viên trời lạnh với mùa Noel với bao nhiêu kỷ niệm yêu thương gia đình cùng nhau. Cả gia đình đi bộ trò chuyện và chia sẽ thật vui, thật hạnh phúc và cảm xúc lay động.

Cảm xúc của bạn như thế nào vào mùa Noel vào những khoảnh khắc cuối năm. Hãy chia sẽ cảm nhận của bạn nhé.

Xin mượn lời câu danh ngôn – – Joyce Brothers để gửi đến tất cả mọi người  

When you look at your life, the greatest happinesses are family happinesses

“Khi bạn nhìn lại cuộc đời mình, những niềm hạnh phúc nhất chính là những niềm hạnh phúc gia đình”

Cảm nghĩ sự trở lại- Avatar 1

Ngày hôm qua trời  mưa lất phất, ngồi nhớ cảm giác những lúc lên rừng xuống biển và đặc biệt là cảnh vật vào buồi sáng sương mù. Cảm giác thật khó tả nơi đây, trời thì đang mưa cả gia đình nhỏ quyết định đi xem lại phim Avatar 1. Lần này mấy nhóc xem phim cảm nhận được ý nghĩa và cảm nhận cảm xúc trong phim. Mỗi thời gian xem một bộ phim đều có cảm xúc riêng, nhà sản xuất không những đem lại cảm xúc cho người xem nhớ lại bộ phim mà còn làm cho người xem trở lại những cuộc hành trình trước đó.

Hôm qua là ngày thật đặc biệt, ngày 10/10/2022 cũng là ngày đặt biệt. Gia đình nhỏ tôi quay quần cùng nhau một nơi rất nhiều kỷ niệm- Khu Du Lịch Văn Thánh. Cả gia đình quay quần ngồi chia sẽ bên nồi lẩu, trời mưa lất phất, cảm giác ngồi cùng nhau chia sẽ thật nhiều cảm xúc.

Con Trai ” Con cảm thấy nhớ nhất điều gì trong phim ? “. Con nhớ nhất là cảnh mọi người Na’Vi phẩn nộ không tin Jake Sully khi anh ấy nói sự thật với Neytiri rằng ” Anh ấy biết trước cuộc chiến tranh xảy ra ở nơi đây”. Neytiri là con gái con gái của tộc trưởng người Omaticaya người mà Jake Sully yêu thương. Khi Neytiri cảm thấy bị tổn thương và mọi người mọi người Na’Vi phẩn nộ và đã trói và bỏ lại anh ấy ở lại một mình. Lúc trận chiến xảy ra, người mà tháo trói tay cho Jake Sully chính là người mẹ của Jake Sully, hình ảnh lúc này thật xúc động của tình yêu thương người mẹ.  Continue reading Cảm nghĩ sự trở lại- Avatar 1

Anh Trai- Nicolas Man-14 year

Sáng nay như bình thường tôi dậy sớm chạy xe đạp tập thể dục chạy lòng vòng khu vực bờ sông quận 02. Đêm qua trời mưa cả buổi chiều, sáng nay trời trở nên trong xanh và mát mẻ, sáng bật nhạc không lời và uống chút trà cảm giác được thư giản thật tuyệt vời.

Ngày hôm qua nhận được cuộc điện thoại của 1 người anh rủ gặp nhau caphe. Anh hẹn tôi sau giờ làm việc anh em ngồi chút rồi về. Gốc phố caphe Highland Coffee anh em thường gặp nhau ở đó.

Hẹn caphe nhưng không uống caphe, hai anh ngồi ở gốc Hai Bà Trưng gần đó làm 02 tô canh bún. Món này hai anh em đều thích ăn. Kỷ niệm là ngồi bệt ngoài đường để thưởng thức cái hương vị món canh bún của người miền Trung nấu rất ngon, rất đậm đà. Ngồi thưởng thức món canh bún nhớ lại thời gian ở Melinh Point hai anh em cũng thường ngồi ăn trưa món này. Continue reading Anh Trai- Nicolas Man-14 year

Người Thầy- Thiền Sư

Biết ơn Thầy. Thầy là sự tiếp nối của những đám mây mang đến những hạt mưa mát lành, tưới tắm và cứu rỗi biết bao tâm hồn. Những hạt mưa mát lành đó sẽ lại được tiếp nối mãi mãi từ những học trò, những thiền sinh đã được học từ Thầy.
“Đời một người là để đi tìm một người tri kỷ, một người biết được mình, hiểu được mình. Tìm ra được người đó thì hạnh phúc vô cùng. Trong đời mình mà có một người lắng nghe được mình, hiểu được những tâm tư sâu đậm của mình thì mình là người may mắn nhất”.
“Trong tình yêu đích thực, không có niềm kiêu hãnh” – Thích Nhất Hạnh “Nói “Tôi yêu bạn” có nghĩa là “Tôi có thể mang tới cho bạn sự bình yên và hạnh phúc”. Để làm được điều đó, trước tiên, chính bạn phải là người có được những điều đó đã.”
“Mỗi người chúng ta nên tự hỏi mình: Tôi thật sự muốn gì? Trở thành người thành công số 1? Hay đơn giản là người hạnh phúc? Để thành công, bạn có thể phải hi sinh hạnh phúc của mình. Bạn có thể trở thành nạn nhân của thành công, nhưng bạn không bao giờ là nạn nhân của hạnh phúc.”
“Thấu hiểu nỗi đau của người khác là món quà to lớn nhất mà bạn có thể trao tặng họ. Thấu hiểu là tên gọi khác của yêu thương. Nếu bạn không thể thấu hiểu, thì bạn chẳng thể yêu thương.”
“Hạnh phúc là được là chính mình. Bạn không cần phải được thừa nhận bởi người khác. Chỉ cần chính bạn thừa nhận mình là được rồi.”
“Một người tức giận là do không giải quyết được những đau buồn của mình. Họ là nạn nhân đầu tiên của sự đau buồn đó, còn bạn là người thứ hai. Hiểu được điều này, lòng tư bi sẽ nảy nở trong tim và sự tức giận sẽ tan biến. Đừng trừng phạt họ, thay vào đó, hãy nói gì đó, làm gì đó để vơi bớt nỗi đau buồn.”
“Con người đau khổ là vì các thành kiến. Khi nhìn mọi thứ cởi mở hơn, chúng ta sẽ tự do và chẳng còn khổ đau nữa.”
“Nơi nào không có bùn thì không có sen. Cũng như thế khổ đau và hạnh phúc nương vào nhau mà phát triển. Chạy trốn khổ đau để đi tìm hạnh phúc thì cũng như đi tìm hoa sen ở nơi không có bùn.”
“Tình yêu của bạn phải khiến cho người yêu cảm thấy tự do.”

Thư từ Chủ tịch Lee Kun-Hee – Người xây dựng đế chế SAM SUNG

Gửi những người còn khỏe mạnh đang đọc thư của tôi-

Ngay cả khi bạn không bị ốm, bạn có thể đi kiểm tra sức khỏe hàng năm, uống nhiều nước ngay cả khi bạn không khát, học cách rũ bỏ mọi điều phiền muộn. Cuộc sống cho đi và cho đi không có gì là xấu, vì vậy hãy sống đi.

Nếu bạn có tiền và quyền lực, đừng tự hào,
tôi biết rằng tôi hài lòng với những điều nhỏ nhặt, ngay cả khi chúng tôi không giàu, chỉ cần tôi biết cách nghỉ ngơi thi se không mệt mỏi. Dù bận rộn đến đâu hãy vận động và tập thể dục trở lại.

Biên lai chứng minh giá trị của bộ quần áo trị giá 3.000 won.

Đối với một chiếc ô tô trị giá 30 triệu won, một tấm séc chứng minh điều đó.
Giấy tờ căn nhà chứng minh căn nhà trị giá 500 triệu won
Bạn có biết điều gì chứng minh giá trị của một người không? Continue reading Thư từ Chủ tịch Lee Kun-Hee – Người xây dựng đế chế SAM SUNG

TÔI CHỈ SỢ NHỮNG NGƯỜI SỐNG TỐT VỚI MÌNH THÔI

TÔI CHỈ SỢ NHỮNG NGƯỜI SỐNG TỐT VỚI MÌNH THÔI

Có một câu nói rất hay mà tôi cực kì tâm đắc:
“Tôi chỉ sợ những người sống tốt với mình thôi, vì mình không biết phải trả cái tình nghĩa cho người ta thế nào cho phải. Còn với những người tệ với mình thì dễ mà, họ như thế nào thì cũng không có gì đáng để mình bận tâm!”
1. Không thích ai, đừng quan tâm đến họ.
2. Ghét ai, tránh xa ra.
3. Không cùng quan điểm, không tranh cãi, tôn trọng ý kiến đối phương, đỡ tốn thời gian.
4. Gặp loại thảo mai nịnh bợ, kệ. Cứ để người ta diễn tuồng, ưu điểm duy nhất của họ mà
5. Gặp loại đâm chọt sau lưng, nhếch mép một cái. Vị trí kẻ đó mãi đi sau mình mà thôi
6. Gặp loại thích ăn sẵn, tối ngày chỉ nhờ vả người khác. Từ chối dứt khoát, không cả nể
7. Ai tốt với mình, mình tốt lại
8. Ai chân thành với mình, mình chân thành lại
9. Ai thương mình thì mình thương
10. Không phụ lòng người tin tưởng mình
11. Không bỏ rơi người đã giúp đỡ mình khi gặp hoạn nạn
12. Đi khắp muôn nơi không quên chốn về là gia đình
13. Trân trọng những gì mình có, yêu thương bản thân thật nhiều
14. Luôn giữ cho mình nụ cười rạng rỡ trên môi, tâm thái tích cực.
Hãy nhớ “Vạn người quen có mấy người là bạn? Trăm loại bạn có mấy người là thân? Chục người thân có mấy người là tốt? Vài người tốt liệu có được bền lâu? Một người là đủ nếu có chữ “Chân Thành”.

Nguồn sưu tập từ internet

HIỆU ỨNG CON KHỈ THỨ 100

Năm 1952, các nhà khoa học Nhật Bản đã nghiên cứu hành vi của loài khỉ Nhật Bản (Macaca fuscata), một loài khỉ ở đảo Koshima. Họ cho những chú khỉ ở đây những củ khoai lang khá ngon nhưng còn vấy bẩn cát. Lũ khỉ thích thú với những củ khoai lang nhưng thấy khó chịu với cát bẩn bám đầy trên đó. Một con khỉ cái 18 tháng tuổi phát hiện ra nó có thể loại bỏ những vết bẩn bằng cách rửa sạch chúng với nước. Sau đó nó dạy chiêu này cho mẹ của nó và những con khỉ khác cùng lứa với nó bắt chước làm theo. Thoạt tiên việc rửa khoai chỉ diễn ra trong phạm vi gia đình chú khỉ kia. Nhưng dần dần, hành vi đó lan tỏa ra cả đàn khỉ sống trên hòn đảo nơi gia đình chú khỉ con sinh sống. Một số ít những con khỉ lớn hơn cũng tò mò học theo và biết cách rửa sạch khoai để ăn ngon hơn.

Vào năm 1958, một vài điều khác lạ xảy ra, một đám đông những con khỉ khác nữa cũng lại bắt chước theo và biết cách rửa khoai, ước chừng khoảng 99 con. Cho đến khi, một mức ngưỡng quan trọng xuất hiện là con khỉ thứ 100 bắt đầu biết rửa khoai. Và từ lúc này, việc rửa khoai trước khi ăn đã lan ra những đảo khác mà không có sự giao tiếp, chỉ dạy nào giữa những chú khỉ ở đảo này với đảo kia. Việc rửa khoai đã trở thành một kỹ năng trong ý thức của bầy khỉ. Hiện tượng này được xem như hiệu ứng của “Con khỉ thứ 100”, đây chính là một dạng văn hóa ở động vật, tức là sự học hỏi lẫn nhau của các cá thể trong một nhóm, bầy đàn. Người ta ngạc nhiên khi phát hiện, việc rửa khoai trước khi ăn đã lan dần sang cả những chú khỉ ở các hòn đảo lân cận theo một cách nào đó, cho đến khi con khỉ thứ 100 thực hiện hành vi này, người ta nhận ra đây thực sự là một hiệu ứng thú vị.
Vậy với loài người chúng ta thì sao ? Nếu mỗi cá nhân chúng ta đều có ý thức để cố gắng mỗi ngày làm thêm 1 vài việc tốt & bớt đi 1 vài việc xấu thì dần dần cả 1 cộng đồng xung quanh đó sẽ có sự thay đổi & tiến bộ dần. Có câu ngạn ngữ “mọi hành trình vĩ đại đều bắt đầu từ những bước chân nhỏ”. Cho nên, nếu hôm nay bạn thấy có việc gì tốt dù là nhỏ nhoi mà mình có thể làm được thì đừng ngần ngại mà bắt tay vào làm luôn đi nhé, vd như bỏ rác vào thùng, chào bác bảo vệ ở công ty, hạn chế xả đồ nhựa ra môi trường, xếp hàng theo thứ tự…
BẢN THÂN MÌNH HÃY CỨ LÀ ĐOÁ HOA, RỒI TỪ TỪ HIỆU ỨNG SẼ LAN TOẢ.

( Siêu tầm internet )

Người Thầy

Sáng nay nghe một tin người thầy đáng kính đã ra đi, trong lòng cảm thấy buồn lặng lẽ dẫu biết là sinh lão bệnh tử theo luật tự nhiên. Sáng ngồi sớm bên bờ sông cà phê nhìn dòng sông chảy bổng nhiên những ký ức của tuổi học trò lại ùa về, hình ảnh người thầy dạy Toán năm nào bổng quay lại với tuổi thơ của tôi.

Tuổi thơ sau khi học xong trường tiểu học Thạnh Mỹ Lợi, tiếp tục chuyển lên cấp 2 là trường THCS Thạnh Mỹ Lợi. Trường gần nơi tôi học, mái trường mới được xây vào năm đó cách đây 25 năm. Rồi thời gian trôi qua, chúng tôi trãi qua thời THCS tại mái trường thân yêu này với bao nhiêu kỷ niệm. Đa số tất cả bàn bè đều gần nhau, đi học về đi bộ và đạp xe đạp và chơi đá banh khu vực Gò Quéo. Tất cả giáo viên ngày xưa chúng tôi học nơi đây, tuổi thơ học trò tôi đều quí trọng, trong đó có một người thầy lúc nào cũng tận tâm dạy học, dáng người thầy gầy và rất hiền. Lúc nào thầy cũng quan tâm và gần gũi học sinh để hướng dẫn chỉ bảo. Năm đó tôi nhớ nhất là năm học cuối cấp, ngày xưa chúng tôi phải thi chuyển cấp lên cấp 3. Thầy cô thường hay nhắc nhở học sinh phải tập trung học bài luyện thi, còn nhớ ngày xưa thi chuyển cấp là 6 môn, học rất căng thẳng và thầy cô trả bài kiểm tra rất khắt khe để đạt kỳ thi chuyển cập hiệu quả. Continue reading Người Thầy

Bình yên

Chiều nay trời mưa lất phất, sắp tới giờ tan ca của công việc. Mọi người hối hả đông đúc trên con đường Nguyễn Đình Chiểu một chiều hướng về ngã tư Bà Huyện Thanh Quan. Bình thường đoạn đường này kẹt xe rất nhiều vào giờ cao điểm đặc biệt là giờ tan ca. Hôm nay trời mưa lất phất, mưa càng nặng hạt vào cuối giờ. Tôi chạy qua đoạn này về tới cầu Calmette mất hơn 15 phút, qua cầu tôi quay về đoạn hầm Thủ Thiêm Quận 2, vừa qua hầm xe chui lên đại lộ Đông Tây là không khí trở nên mát mẻ và dễ chịu, một cảm giác thật nhẹ nhàng và thoải mái. Vừa qua hết khu Sala mưa vừa tạnh, chạy gần tới ngã tư thấy một chú bán hàng bông sát bên lề đường ( Hướng ngã tư quẹo vào Cầu về khu đảo Kim Cương). Tôi quẹo lại dừng vào lề, ghé lại mua chú 2 bó rau muống, 2 bắp chuối. Mua xong tôi nói chuyện với chú một hồi ( Chú tên Út ).

Qua tang cuoc song

Tôi hỏi : Chú Út ở đâu qua đây bán ở đây?

Chú Út : À chú ở bên Nhơn Trạch chạy qua đây bán. Bên kia bán không có khách chú chạy qua khu này ở Quận 2 bán cũng lai rai nên mỗi ngày chú chạy qua đây. Continue reading Bình yên