Sáng nay nghe một tin người thầy đáng kính đã ra đi, trong lòng cảm thấy buồn lặng lẽ dẫu biết là sinh lão bệnh tử theo luật tự nhiên. Sáng ngồi sớm bên bờ sông cà phê nhìn dòng sông chảy bổng nhiên những ký ức của tuổi học trò lại ùa về, hình ảnh người thầy dạy Toán năm nào bổng quay lại với tuổi thơ của tôi.
Tuổi thơ sau khi học xong trường tiểu học Thạnh Mỹ Lợi, tiếp tục chuyển lên cấp 2 là trường THCS Thạnh Mỹ Lợi. Trường gần nơi tôi học, mái trường mới được xây vào năm đó cách đây 25 năm. Rồi thời gian trôi qua, chúng tôi trãi qua thời THCS tại mái trường thân yêu này với bao nhiêu kỷ niệm. Đa số tất cả bàn bè đều gần nhau, đi học về đi bộ và đạp xe đạp và chơi đá banh khu vực Gò Quéo. Tất cả giáo viên ngày xưa chúng tôi học nơi đây, tuổi thơ học trò tôi đều quí trọng, trong đó có một người thầy lúc nào cũng tận tâm dạy học, dáng người thầy gầy và rất hiền. Lúc nào thầy cũng quan tâm và gần gũi học sinh để hướng dẫn chỉ bảo. Năm đó tôi nhớ nhất là năm học cuối cấp, ngày xưa chúng tôi phải thi chuyển cấp lên cấp 3. Thầy cô thường hay nhắc nhở học sinh phải tập trung học bài luyện thi, còn nhớ ngày xưa thi chuyển cấp là 6 môn, học rất căng thẳng và thầy cô trả bài kiểm tra rất khắt khe để đạt kỳ thi chuyển cập hiệu quả. Continue reading Người Thầy