Cuộc sống mỗi người vốn dĩ phải lo toan, bận bịu với cuộc sống . Hàng ngày chúng ra phải vất vả ít nhất là 8 tiếng làm việc tại cơ quan, 1 tiếng nghĩ ngơi buổi trưa và 8 tiếng để ngủ
Một ngày 24 tiếng – (8 tiếng làm việc + 8 tiếng ngủ +1 tiếng nghĩ ngơi buổi trưa )= thời gian còn lại 1 ngày là 7 tiếng. Ví dụ hiện tại chúng ta 30 tuồi, tuồi đời trung bình chúng ta quá lắm là 80 tuồi thì thời gian còn lại chúng ta là 50 năm
Thời gian hàng ngày chúng ta dành thời gian nhiều nhất là làm việc tại cơ quan, trò chuyện nhiều nhất là đồng nghiệp hay khách hàng, buồi trưa chúng ta nghĩ chút. Có rất nhiều thứ chúng ta phải xử lý và sau đó dành chút thời gian về với gia đình nhỏ của mình : dành chút thời gian với mấy nhóc ở nhà, dành chút thời gian gặp bạn bè, tri kỷ hay người thân gia đình. Và chúng ta có biết rằng có một người, chúng ta hay vội quên, vội không trò chuyện, vội không hỏi thăm. Người đó luôn dõi mắt theo chúng ta, mặc dù chúng ta đã lớn, đã có gia đình. Những lúc chúng ta bệnh, những lúc chúng ta buồn vui lẫn lộn. Những lúc khó khăn trong cuộc sống, hay lúc đi công tác xa. Có một người lúc nào cũng quan tâm
Thời gian còn lại 50 năm thấy nhiều nhưng thực tế, còn lại là 50/3 =17 ( năm ). Tự nhiên thất thời gian còn lại rất ít. Thỉnh thoảng tôi nhớ đến 2 mái đầu bạc của ba mẹ, tuổi già rồi…chỉ sợ nhất phải 1 mình cô đơn lẻ loi, làm lụng vất vả cả đời, chịu biết bao khổ sở…Dầm mưa dãi nắng cũng đều vì lo cho con cái….
Đừng bao giờ chê Ba Mẹ hay lải nhải….mà hãy thử nghe tâm sự của họ! Đó đầy ấp những hồi ức từ thuở bé đến khi trưởng thành của chúng ta….Ai rồi cũng đến lúc phải già. Ai rồi cũng cần được chở che….Được người thân thường xuyên bầu bạn chính là niềm khát khao hạnh phúc của Ba Mẹ… Xin đừng để cho Ba Mẹ đau long, đừng để Ba Mẹ phải cô đơn. Cô đơn vốn dĩ đâu phải là nơi để cho họ trở về….
Đây không phải là 1 thống kê thú vị gì
Tôi cũng giống như bạn, tôi và Ba Mẹ Mỗi người 1 nơi. Mỗi năm tôi về nhà 2 lần, 1 lần 4 ngày trừ đi xã giao với bạn bè và thời gian ngủ…vậy là mỗi lần chỉ còn lại 1 ngày ở bên Ba Mẹ.Tuồi thọ bình quân của người Việt Nam là 73 tuổi. Ví dụ Ba Mẹ năm nay 64 tuổi
Thử tính xem, tôi còn bao nhiêu thời gian có thể bênh cạnh họ
16 ngày? Chỉ 16 ngày !Còn bạn
Còn bạn ?
Hãy thường xuyên về thăm Ba Mẹ, đón họ đến ở bên cạnh ta…Hiếu thảo với Ba Mẹ là nghĩa vụ nên làm của bậc con cái…Là niềm hạnh phúc lớn lao nhất
Đừng để mỗi lần đều chỉ “ ngang qua”
Mùi vị quen thuộc….
Đợi đến khi bạn hối hận…
Thì đã không thể nào tìm lại được nữa
Một clip hay vô tình xem trên mạng rất xúc động. Mọi người xem để hiểu điều gì là quan trọng nhất nhe!
Hồi nhỏ bị ba mẹ la mắng em thấy giận lắm… bây giờ thèm cái la mắng đó mà không được.
Mà cũng sắp được về nhà ăn tết mấy ngày rồi, phải tận dụng tối đa thời gian đó mới được!
Đời người vô thường. Nên hãy làm những điều có thể hang ngày nhe !
Nghe anh nói và đọc lại thấy thấm lắm anh, đời thật vô thường!
Hãy cảm nhận cuộc sống đơn giản. CHúc em nhiều sức khỏe và thành công